Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

NHỮNG BÀI HỌC ĐAU LÒNG TỪ PALESTINE
Y-ét- sơ A-ra- phát có lẽ là nhà lãnh đạo cuối cùng của một nhà nước Palestine còn tiếng nói. Đáng tiếc, người anh hùng của nhân dân Palestine này đã ra đi quá sớm. Nghi vấn về cái chết của ông vẫn còn là đề tài tranh cãi khi người ta tìm thấy dư lượng phóng xạ trong miệng ông. Dẫn đến giả thiết ông bị đầu độc lâu dài bằng kem đánh răng tẩm phóng xạ bởi "ai đó".
A-ra- phát là người công ông ta cũng nhiều mà tội cũng có. Cái tội của ông ta là ngây thơ, tin vào bánh vẽ và đẩy dân tộc vào con đường diệt vong sắp sửa xảy tới.
Nhiều năm ròng, ông ta lãnh đạo phong trào của người Palestine đòi độc lập, đòi toàn vẹn lãnh thổ và đã chiến đấu ngoan cường chống Israel và Mỹ. Họ đang trên đà thắng lợi, lập tức người Mỹ tại Liên hiệp quốc đưa ra cái gọi là "giải pháp hòa bình" nhằm công nhận chính quyền của họ và tôn trọng toàn vẹn lãnh thổ của họ.
"Điều kiện" cho sự công nhận đó chính là chương trình "giải giáp vũ khí khu bờ tây và dải Gaza". Các phong trào của người Palestine để đổi lấy viện trợ nhân đạo và sự công nhận đã bị tước đi vũ khí. Và Israel- kẻ thù chính của họ thì không như vậy. Hàng nghìn xe tăng Mẹc- ca- ve được xây mới, F16 được mua thêm, bom xuyên phá được tậu lại, máy ủi và vật liệu xây dựng lại hoạt động dồn hàng triệu ng người Palestine vào một góc giờ đây chỉ may ra bằng cái góc Ba Vì của Hà Nội bây giờ.
Mất hết vũ khí, các phong trào Palestine gần như mất sức kháng cự, giương mắt nhìn người Do Thái tàn sát đồng bào mình và bắn những quả Rocket làm bằng ống thép tự chế sang trong vô vọng. Cho đến nay, người Mỹ vẫn gọi họ là "khủng bố". Israel đã lấn hết đất đai của họ. Dân của họ vẫn bị giết hại. Trái ngược hoàn toàn với bánh vẽ mà ai đó vẽ ra cho họ.
Bao giờ cũng vậy, trên thế giới này luôn có những kẻ tham lam muốn nô dịch dân tộc khác. Israel là một dân tộc thông thái và từng bị ruồng bỏ, giờ đây, có vẻ họ tự cho mình quyền sử dụng sự thông thái đó để trút bom đạn và gần như hủy diệt một đất nước theo cái cách như họ đã từng bị đối xử.
Thực sự, súng đạn dẫu nguy hiểm, vẫn luôn là thần hộ mệnh cho một dân tộc để tồn tại. Giá như tổng thống A-ra-phát tiếp tục dùng vũ lực đấu tranh, mọi chuyện giờ sẽ khác.
"Hãy là kẻ buông súng xuống cuối cùng trong một cuộc chiến". Độc lập chỉ có thể đượng đánh đổi bằng sức mạnh của chính mình Và "muốn hòa bình phải có chuẩn bị cho chiến tranh" luôn là bài học không bao giờ cũ cho bất kỳ dân tộc nào.
VJ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2012 Nguyen Đinh Binh . Designed by