Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Ngày xưa nhất Sĩ nhì Nông
Bây giờ nhất Sĩ còn riêng Nông hết thời
Khổ thân Nông dân nước tôi
Làm ra sản phẩm chẳng nơi nào cần
Làm ăn vất vả cực thân
Được mùa rớt giá hỏi mần sao đây?
Lo ăn chạy bữa từng ngày
Thu hoạch dưa hấu chất đầy Trâu ăn
Vì đầu ra quá khó khăn
Bán cũng chẳng được để ăn sao đành
Thương lái Trung – Việt lưu manh
Bắt tay dìm giá càng hành Nông dân
Bộ chủ quản thì lần khân
Năm nào cũng vậy Nông dân chết rồi
Bắp cải, khoai lang, … quê tôi
Cũng trong tầm ngắm trò chơi dìm hàng
Nông dân giờ rất hoang mang
Chả lẽ tất cả bỏ làng ra đi
Chạy ra thành phố tìm nghề
Thu gom bạc lẻ gửi về nuôi con
Sống ở Phố, khổ vẫn hơn
Tiền tươi gạo thật không còn lăn tăn
Dù rằng bán sức khổ thân
Nhưng cũng nuôi được bản thân qua ngày
Trông vào Nông nghiệp thì gay
Được mùa rớt giá tháng ngày sống sao
Các bác quản lý tầm cao
Nói hay nhưng chẳng bác nào hiểu dân
Hình như các bác quên dân
Chẳng thăm, chẳng hỏi Nông dân bao giờ
Luyến tiếc cái thời Bác Hồ
Quan tâm thăm hỏi không cờ trống rong
Bác mục sở thị nhà nông
Cùng đi tát nước gầu sòng, gầu giai
Tát nước bằng gầu giai
Tát nước bằng gầu sòng
Bác không ngờ đến tương lai
Nông Dân mình lại bi hài thế ư?
Bao giờ cho đến ngày xưa?
Để Nông dân vẫn sớm, trưa bám đồng
Chiến tranh thấy cần nhà Nông
Là quân chủ lực giặc trông sợ rồi
Bây giờ hòa bình chao ôi
Nông dân lại khổ hơn thời ngày xưa?
Các Nhà quản lý biết chưa?
Để nông dân khổ có vừa lòng không không
Còn đâu nhất Sĩ nhì Nông???
Không còn chủ lực các ông làm gì?
Câu hỏi mong được thực thi
Bây giờ các bác có vì Nông dân?
Nên nhớ từ những bữa ăn
Bát cơm gạo trắng của dân chuyển về
Các bác đừng để dân chê ?
Ăn lương tiền thuế nộp về của Dân.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2012 Nguyen Đinh Binh . Designed by