Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

ĐỨA TRẺ BỤI ĐỜI
Ước gì tôi chẳng thấy sự đời
Hàng vạn trẻ em bị bỏ rơi
Nhặt miếng cơm thừa trên nền đất
Kẻ ăn vươn vãi cười phì phèo
Thương quá làm sao số kiếp nghèo
Cái đói dường như cứ đeo theo
Dăm ba tuổi đầu nơi xó chợ
Mặt mày lem luốt lắm tèm lem
Chợt ngồi ngẫm nghĩ cái sự đời
Người thì phè phởn vun tiền chơi
Biết chăng ngoài ấy em bới rác
Tìm thức ăn rơi để sinh tồn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2012 Nguyen Đinh Binh . Designed by